Đừ người sau khi bị rút đi mất một lượng khí đáng kể bởi cây cột đá.
Trợ Mộc lúc này dù có cố gượng cũng không gượng nỗi, anh ta cứ thế mặc kệ nền đất đang đầy bụi cát, cứ vậy mà nằm la liệt dưới đó. Đôi mắt anh ta giờ chỉ có thể đăm chiêu hướng lên trần mà đờ đẫn.
Còn về phía Lạc Long, ngài hiện đang lần mò theo các họa tiết đang phát sáng trên sân với ánh mắt tò mò quen thuộc.
Dựa theo những gì ngài ấy nhận thấy, những họa tiết này có rất nhiều điểm tương đồng với cổ tự.
Cổ tự là cách gọi một loại ngôn ngữ có dùng trong những quyển thuộc Viêm Đế Chi Thư, do Viêm Đế đời đầu biên soạn ra.
Lạc Long cũng đã từng được học qua loại cổ tự này trước đó từ cha mình. Vậy nên ngài cũng không quá lạ lẫm với nó. Chỉ có điều nó cũng ở mức là tương đồng chứ không hoàn toàn giống hệt những gì ngài ấy được biết.
Cứ mỗi vài bước ngài liền lẩm bẩm vài câu gì đó rồi lại rơi vào trầm tư.
Lạc Long tiếp tục như vậy mà đi loanh quanh một loạt những họa tiết ấy, ngài thầm sắp xếp lạo chúng trong đầu, miệng thì vẫn không ngừng đọc theo những gì đang nghĩ.
Bỗng nhiên hàng loạt họa tiết được cho là cổ tự bên dưới nền đất liền có chuyển biến dị thường.
Chúng một lần nữa phản ứng như khối băng mà tan chảy thành chất lỏng phát sáng, tiếp đó liền bắt đầu di chuyển.
Nhưng lần này chúng không tiếp tục tỏa ra xung quanh hay biến thành những hình dạng kỳ lạ như trước, thay vào đó chỉ tập trung tụ lại một điểm cố định.
Giờ đây, tại vị trí đang tập trung thu hút thứ chất lỏng phát sáng kia lại tiếp tục có biến hóa khác lạ.
Chất lỏng phát sáng kỳ lạ này dần dần tụ lại rồi tự nâng chính mình lên cao, trông nó không khác gì cách mà thủy triều vẫn thường hay làm.
Trông nó như là đang cố lấp đầy cái bình rỗng trong suốt nào đó, cứ thế mà dâng lên, mỗi lúc một dâng lên mà vẫn chưa thấy dấu hiệu sẽ dừng lại.
Thời gian vẫn cứ trôi, Lạc Long cũng vẫn đang đứng đó, ngài tập trung quan sát diễn biến của hiện tượng này với sự hứng khởi.
Và chẳng mấy chốc, thứ không rõ là gì kia cũng đã bắt đầu lộ rõ hình dạng của mình.
Chất lỏng phát sáng giờ đã tạo ra một dáng hình tựa như chiến mã, kích cỡ to cao hơn cả voi. Thêm một vài chi tiết trông như răng nanh và sừng cũng không khó để nhận thấy.
Trợ Mộc sau khi nhìn thấy sự việc thì cũng liền cảm thấy không ổn. Nhưng may là trạng thái suy kiệt không duy trì quá lâu nên anh ta đã ráng mà ngồi dậy để di chuyển lại chỗ của Lạc Long và hỏi.
- Cái này... Là sao vậy Lạc Long? Nó không phải là quái vật đấy chứ? Khí của nó nhiều quá!
- Một con ngạo long đấy!
Lạc Long trầm giọng nói, ngài khẳng định chắc nịch trong khi đang nhìn sinh vật phía trước dần lộ rõ hình dạng.
Sau đó Trợ Mộc thắc mắc.
- Không phải cậu nói ngạo long là con được khắc trên cột à? Sao không giống tí nào vậy?
- À, thì cũng bởi rồng không chỉ có một giống và chúng tiến hóa cũng không phải chỉ từ duy nhất một loài. Nên nói về hình dạng thì rất khó để nhận biết, nhưng cái ánh đỏ hình tròn đang lấp ló trong lồng ngực của cái thứ trước mắt khiến tôi đơn phương nghĩ nó là rồng. Với cả là do nó không có cánh nên tôi nghĩ nó sẽ là ngạo long thay vì hung long.
Trợ Mộc lộ vẻ khó khăn và cố gắng trụ vững bằng đôi chân mềm nhũn của mình trong khi lắng nghe Lạc Long nói.
Lúc này, sự hồi hộp và sợ hãi đã khiến anh ta có thêm đôi chút khó thở. Nhưng khi nhìn vào Lạc Long thì anh ta cũng thừa nhận ra sự nghiêm trọng trên khuôn mặt của ngài nên đã đáp lại.
- À, được rồi! Dù còn nhiều thắc mắc nhưng tôi sẽ để sau vậy! Bây giờ chúng ta có nên bỏ chạy không? Hay ta nên giả chết nhỉ?
Bỏ chạy... Đó luôn là biện pháp được ưu tiên khi phải đối mặt với nguy hiểm, nhưng đối với những tình huống bất khả kháng thì đôi khi giả chết vẫn hiệu quả hơn.
Chỉ có điều trong trường hợp này thì Lạc Long lại không nghĩ vậy, ngài lắc đầu.
- Nếu cái thứ trước mắt này thật sự là ngạo long thì giả chết cũng là một sự lựa chọn đáng để nghĩ đến đấy, nhưng tôi không khuyến khích đâu! Còn bỏ chạy thì tệ hơn nhiều, vì chả ai có thể thoát khỏi tầm ngắm của một con rồng cả, nên đừng nghĩ đến điều đó!
Lạc Long thở một hơi dài nặng trĩu cho thấy sự căng thẳng, ngài nhỏ giọng nói tiếp.
- Lúc này chúng ta vẫn cứ nên tiếp tục bất động và xem xét, tùy tình huống mà tôi sẽ đưa ra cách để xử lý!
Sau đó, ngài khẳng định thêm.
- Ngạo long rất kiêu ngạo, nó sẽ không làm bẩn tay mình vì giống loài thấp kém đâu!